Nghề Y cao quý nhưng mang lại những suy tư cho những người làm nghề, bởi thật khó có thể lo cuộc sống cơm áo gạo tiền cho gia đình và giữ tròn y đức người thầy thuốc. Nhớ lại khoảng thời gian học ở Trường Cao đẳng Y Hà Nội, tôi cũng giống như nhiều sinh viên Cao đẳng Y Dược khác luôn đam mê với sự nghiệp ngành y là chữa bệnh cứu người, mang lại hạnh phúc cho gia đình người không may mắc bệnh. Năm ấy, tôi đỗ vào Cao đẳng Y tế Hà Nội, bà con láng giềng xung quanh đều sang nhà chúc mừng và tôi cảm thấy hãnh diện vì sẽ trở thành thầy thuốc tương lai. Sau 3 năm tích cực học tập ở trường cao đẳng y khoa và thực hành ở Bệnh viện, tôi nhận thấy nghề y cực khổ, vất vả nhưng vẫn thích gắn bó với nghề. Tốt nghiệp Cao đẳng Y tế với tấm bằng khá trong tay, tôi vội vàng chuẩn bị hồ sơ và lên mạng tìm kiếm việc làm trong lĩnh vực y khoa. Tôi dự định sẽ đi làm vài năm để tích luỹ 1 khoản tiền rồi khi đủ điều kiện sẽ đăng ký học liên thông lên Đại học Y tế công cộng. Tôi là mẫu người thích học nhiều hơn là kiếm tiền, ai cũng bảo thế mới hợp với ngành y nhưng giờ đây tôi phải đối mặt với sự lựa chọn dứt khoát khi xin được việc trong bệnh viện là đi làm hoặc xin đi học vì học ngành y vất vả khó có thể vừa học vừa làm mà vẫn hoàn thành trách nhiệm công việc ở bệnh viện. Tham vọng học tập đó đã mang đến cho tôi sự đau khổ, dày vò khi tôi phải đối diện với thực tế nếu xin cơ quan đi học thì lấy gì để ăn học vì đồng lương ngành y ít ỏi khó “tồn tại” ở Thủ đô Hà Nội mà vừa đi học vừa đi làm thì khó vẹn toàn được cả việc học lẫn việc ở cơ quan.