Đang tải...

[Spam] Thú vui kinh dị của nam nhân trong trốn lầu xanh TQ xưa

Thảo luận trong 'THÙNG RÁC [SPAM]' bắt đầu bởi seovip1, 8/3/17.

  1. seovip1

    seovip1 New Member

    Tham gia ngày:
    24/9/16
    Bài viết:
    3
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Web:
    Thanh lâu là chốn lầu xanh khách làng chơi đến trêu hoa ghẹo nguyệt, nhưng nơi đây cũng từng ghi dấu những bí mật kinh hoàng về đám tú bà.
    Thanh lâu đã từng là một đại danh từ chỉ nơi phong nguyệt thời cổ đại. Nơi đây lưu truyền bao mối tình thơ mộng giữa công tử phong lưu và giai nhân. Nhưng nơi đây cũng từng ghi dấu những bí mật kinh hoàng về đám tú bà tàn ác.
    Trò chơi độc ác với “kỹ nữ mù”
    Cuối triều Thanh ở chốn lauxanh.us còn lưu hành một trò tiêu khiển vô cùng rợn người đó chính là trêu ghẹo, tiêu khiển với “kỹ nữ mù”. Đương thời, vì muốn nịnh bợ đám khách làng chơi giàu tiềm năng này với mục đích tiền, các tú bà ở thanh lâu đã bỏ tiền mua những cô bé có nhan sắc.
    Sau đó làm mù đôi mắt biến thành họ thành “nô dịch mù lòa” để cả đời phải phục vụ cho mục đích bất nhân cho các tú bà. Chính nhu cầu quái đản của đám khách làng chơi vô tri và thủ đoạn biến thái của đám tú bà độc ác đã gây ra vô số những mảnh đời thê lương có các thiếu nữ.
    [​IMG]
    Kỹ nữ luôn chỉ là "đồ chơi" của nam nhân xưa - vungtrom.com
    Trong “Trung Hoa toàn quốc phong tục chí” của Hồ Phác An từng ghi chép rằng: “Ở Quảng Đông, vì mục đích kinh doanh nên được tú bà đã tuyển mua các bé gái xinh đẹp về dạy đàn hát và các kỹ xảo để phục vụ nhằm moi tiền của khách làng chơi.
    Đến khi trở thánh thiếu nữ 14, 15 tuổi, tú bà dùng độc thủ làm mù mắt họ sau đó lắp mắt giả. Đôi mắt đã mù không còn khả năng kháng cự, không phân biệt được đẹp xấu, già trẻ, cũng không có khả năng chạy trốn, cả đời vận mệnh do tú bà nắm giữ, cứ như thế họ đành chấp nhận ở lại chốn nhơ nhớp này bán ngón đàn lời ca, bán thân làm nghiệp.
    Những ngón nghề của kỹ nữ khiến đàn ông si mê
    Hãy mạnh tay với cổ
    Đây không phải là ý kiến của các nhà tính dục học hiện đại mà là câu nói của cô kỹ nữ nổi tiếng thời nhà Đường Lý Đoan Đoan. Người ta nói rằng, lúc bấy giờ, Thôi Nhai là một nhà thơ nổi tiếng với các bài thơ hiệp sĩ. Mỗi khi Thôi làm thơ về kỹ viện nào đó là lập tức bài thơ được lan truyền đi rất nhanh. Do vậy, sự khen chê của Thôi có ảnh hưởng quyết định đến sự tồn vong của bất cứ kỹ viện hay kỹ nữ nào.
    Một lần, Thôi viết bài thơ mỉa mai Lý Đoan Đoan. Lý biết chuyện rất lo, tới cầu xin Thôi thương mình, viết một bài thơ ca ngợi. Thôi Nhai thấy Lý Đoan Đoan cầu xin, cũng thương tình đồng ý. Nhờ vậy, khách hàng bắt đầu kéo tới tìm Lý Đoan Đoan không ngớt.
    Để cảm tạ ơn của Thôi Nhai, Lý Đoan Đoan quyết định theo “hầu hạ” Thôi Nhai trong suốt nhiều tháng liền. Sau này, Lý Đoan Đoan làm thơ giễu Thôi rằng: “Anh Thôi văn chương sắc như dao, chỉ có mỗi cái cổ là sợ thứ nhẹ như lông hồng mà thôi”. Xem như nội dung bài thơ của Lý Đoan Đoan thì “vùng cấm địa” của anh chàng nhà thơ họ Thôi này chính là vùng cổ. Và nó đã bị cô kỹ nữ nổi tiếng Lý Đoan Đoan phát hiện ra.
    “Điểm huyệt” vùng tai
    Giữa kỹ nữ và khách làng chơi, chuyện “thì thầm bên gối” không phải là điều gì lạ. Chẳng hạn như có người nào đó nhờ kỹ nữ thỏ thẻ nhẹ nhàng để cầu xin khách một điều gì đó là chuyện rất thường xảy ra. Tuy nhiên, việc các kỹ nữ nhắm vào đôi tai để khiêu khích khách làng chơi, khiến dục vọng của họ dâng cao có lẽ là chuyện ít người từng nghe nói tới.
     

Chia sẻ trang này